- Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp. Tôi không biết phải làm sao nữa! Trước đây, ông ta là một ông chủ tốt. – Giúp đỡ những người đang gặp khó khăn, hoạn nạn hay đang khởi đầu sự nghiệp là điều cần thiết.
– Anh biết đấy, nếu tôi có hai đồng bạc, thì đó chính là tất cả gia tài của tôi – là toàn bộ tài sản của cả gia đình tôi. Theo thời gian, tài sản của con mỗi ngày một gia tăng, con không những thu lại số vàng đã bị mất trước đây, mà còn kiếm được nhiều vàng hơn thế nữa. Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều.
Chờ khi đám đông tản bớt, ông mới tiến đến gần. Ngoài ra, tôi cũng không muốn cho vay, nếu số tiền lãi không được thanh toán nhanh chóng khi đến kỳ hạn. - Với phần thưởng như thế này, sao lại không thể chia sẻ với người thân được chứ? Tôi chắc rằng người chị ruột của anh sẽ không tước mất niềm vui của anh đâu.
- Ngay lúc mới trưởng thành, tôi đã thường suy nghĩ về những người giàu có. – Bansir đáp lại một cách u sầu. Từ khoảng năm 540 trước Công nguyên trở về trước, không có một đạo quân xâm lược nào chiếm được Babylon.
Tôi đã dùng những lời lẽ khôn ngoan để phân tích cho bà ấy hiểu, nhưng lại bị bà ta mắng cho một trận. Năm mươi đồng tiền vàng! Tất cả là của anh! Anh hiểu rõ đây là một tài sản rất lớn, đồng thời, anh cũng cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt của những đồng tiền. Đã hơn nửa cuộc đời làm lụng vất vả và khổ nhọc, chính anh - người bạn thân mến nhất của tôi - vẫn chỉ có cái túi rỗng không và đã lên tiếng mượn tôi hai đồng bạc nhỏ nhoi.
Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn: Vậy cậu đã làm gì để tăng khả năng kiếm tiền của mình nào? – Tôi hỏi chàng trai đó. Anh thấy đó, con bọ này có lẽ phải nằm mãi mãi trong cái hòm của tôi.
Chỗ ở mới của ông khá tốt. Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả. Khi còn là một thanh niên, tôi rất nghèo khổ nhưng luôn mong muốn có được nhiều vàng.
- Tôi khuyên các bạn nên lấy sự khôn ngoan của Algamish làm bài học cho mình, hãy luôn tự nhủ với bản thân rằng: "Phải dành riêng cho mình một phần mười trong tổng số tiền mà mình đã kiếm được". Ở Đền học, bốn người đàn ông đang ngồi trên những tấm thảm nhỏ trải dưới nền nhà chờ những người khác đến. Một ngày nọ, ông bất ngờ gặp lại Zabado trong đám người nô lệ đang sắp hàng chờ lấy gạch trên thành.
- Ông Arkad giàu nhất, bởi vì ông ấy là người giỏi nhất trong việc tìm ra vàng. Đây là một tiến trình công việc mà qua đó sự giàu có sẽ dần dần tích lũy: trước hết là có được những món tiền nhỏ, rồi sau đó là những món tiền lớn hơn. - Vừa nói, Nomasir vừa đặt tiếp hai túi vàng xuống sàn nhà.
Bởi vì, tôi nghe tiếng ông chủ bảo rằng sẽ mổ thịt anh khi nào anh bị ốm lần nữa. Cứ từ sáng sớm đến tốt mịt, tôi chỉ biết đầu tắt mặt tối đóng những chiếc xe ngựa sang trọng cho những người giàu có và nhẫn nại chờ đợi, mong ngóng trời đất ngó tới công khó nhọc của mình để một ngày nào đó cho tôi được giàu có như họ. Anh ấy đang dắt ba con lừa chất đầy rau quả đi ra chợ.