Một bài học nằm lòng của ngành bán lẻ là khi bán các sản phẩm đắt tiền, không được mua thường xuyên như ô-tô hay máy tính, các cửa hàng nên đứng độc lập, một mình một cõi - trên một mặt bằng rẻ, xa trung tâm cũng được. Trước khi Steve tiếp quản, khu công sở có một bầu không khí thoải mái. Các giám đốc sáng tạo ở Chiat/Day gửi cho ông những videoclip kết nối qua vệ tinh, và ông chỉ việc nói yes hoặc no.
Báo chí Mỹ lúc đấy nhan nhản các “thuật ngữ iPod”. Shawn DuBravac từ Hiệp hội Người tiêu dùng hàng điện tử (Consumer Electronics Association) tin rằng đa số các nhà sản xuất thiết bị tiêu dùng thích để cho thị trường quyết định giá cả; và sự phân tán giá cả mà Varian và Baye đã đề cập ở phần trên dường như cũng chứng tỏ điều này. Tôi nghĩ về điều đó mỗi ngày trong đời mình.
Nếu cú vấp đầu đời đã mở ra một giai đoạn phát triển mạnh mẽ cho Apple và đưa tên tuổi Steve Jobs trở thành một trong những doanh nhân thành đạt nhanh nhất thế giới thì lần vấp ngã thứ hai này đã khiến Apple lao đao, còn sự nghiệp của ông bỗng chốc trở thành một khối bòng bong. Khi Steve giải quyết một vấn đề, ông ta sẽ dành tất cả sức lực cho vấn đề ấy. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, đúng như lời hứa, bố mẹ bảo ông chọn trường đại học.
Điều gì khiến ông luôn đứng dậy được và mạnh mẽ hơn sau mỗi thất bại? Là tình yêu công việc hết sức mãnh liệt, là khao khát sáng tạo không ngừng và quan trọng nhất là thái độ đối với thất bại. iPod thậm chí còn đáng ngạc nhiên hơn. Có nghĩa là, họ phải khởi động chương trình vào năm sau và lại nộp đơn lần nữa.
Ông nói: “Bạn nhìn cái này (Tức iPod Nano), trông nó như là phần cứng nhưng không phải vậy. Nếu họ không được nuôi và chăm sóc những con chó tại cơ quan, họ không bao giờ được nhìn thấy những con vật cưng. Tấn công vào lĩnh vực phần mềm, một lĩnh vực còn rất mới mẻ khi ấy.
Mike Evangelist hoàn toàn suy sụp. Steve đã luôn luôn thích những bức ảnh với các biểu tượng văn hóa. Ông mua một chiếc xe quá đát khoảng 50 đôla, sửa chữa lại nó rồi bán cho sinh viên kiếm tiền lãi.
Tôi nghĩ, Apple có nhiều quyền sở hữu trí tuệ. Giữa năm 2001, Mike Evangelist được thăng chức quản lý những phần mềm DVD và phần mềm biên tập video chuyên nghiệp của Apple, Final Cut Pro, một phiên bản mới được ra mắt trong đầu năm 2002. Liên kết những thông tin này với nhau vào năm 1979, ông nghĩ rằng chỉ cần có một máy tính trong mỗi trường học thì nó sẽ thay đổi cuộc sống của bọn trẻ.
Nó lãng phí rất nhiều thời gian. Thật thú vị với iTunes, chúng tôi cũng phát hành khoảng 16 triệu bài (tính đến tháng 10. Nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi ở con người này: đó là sự sáng tạo không ngừng.
Giáo viên không thể an tâm dạy, các nhà quản lý lo “chạy chỗ” và không ai có được sự khuyến khích, động viên. Như vậy ông nhận thấy công nghiệp ghi âm chuyển động theo phương hướng đó? Mike Evangelist tin rằng, nó là một trong những khía cạnh quan trọng nhất từ tác động của Steve Jobs ở Apple: Ông có ít hoặc không có kiên nhẫn cho bất kỳ thứ gì nhưng sự tuyệt vời luôn xuất phát từ ông hoặc những người đã được ông tác động.
Steve thường nhắc lại hai ngày trước một cuộc diễn thuyết. Và một trong những điều ông luôn muốn phá vỡ là sự độc quyền. Đó có thể xem là “phương châm sống” của người nắm vai trò “mật mã” iPod.