Morris vô cùng ngạc nhiên khi trông thấy ông rất gầy gò và đau ốm. Tư duy khác một chút, tư duy khác rất nhiều, tư duy khác biệt. Đó là cách mà tôi sắp xếp.
Chuyến đến thăm lần này ông có thể sẽ rất vui vẻ, khôi hài, nhưng lần sau có thể ông sẽ lạnh lùng, thậm chí bẵng đi một thời gian ông không hề đến. “Tôi đúng là một người độc tài. Và Rubinstein bắt đầu đàm phán với Toshiba để giành độc quyền sử dụng từng chiếc đĩa mà họ có thể làm, ông cũng bắt đầu tìm kiếm người có thể dẫn đầu nhóm phát triển.
"Bill đã xếp hàng cả đêm đấy," Hertzfeld nói. Họ đã hoàn toàn đánh mất vị trí thống trị của mình. “Cậu ta nhìn như thể vừa đi tu ở ́n Độ về,” Rock nhớ lại, “và cũng bốc mùi như thế”.
Cuối cùng, Jobs nhìn sang, liếc qua các lựa chọn mang tính biểu tượng hóa, và nói, “Oh, tôi đoán các anh thích những thứ này. Nhưng Jobs đồng ý với Murdoch là những cuốn giáo trình bằng giấy sẽ chuyển thành những tài liệu học tập số hóa. ông và Jobs, cùng với phu nhân của họ, tới bữa tối tại Evvia, một quán ăn Hy Lạp ở Paolo Alto, để đưa ra một danh sách những khách mời được lựa chọn kỹ lưỡng.
Jobs đáp lại rằng “John Mayer là một trong những nghệ sĩ chơi ghi- ta tốt nhất đã từng tồn tại trong thế giới này và tôi sợ rằng ông ấy đang đánh mất nó”. Bằng cách đó, nó có thể bám vào mặt trước của chiếc iPad mà không nhấn chìm cả thiết bị. Jobs muốn cung cấp độc quyền cho Time về những thông tin của iPhone, nhưng “Time không có ai đủ hiểu biết để viết về nó, vì vậy tôi sẽ dành cho người khác.
Họ cử Mike Moritz đến để viết một câu chuyện về tôi và những điều xung quanh tôi. Sau khi tan học, tôi đến nhà cô và ở đó khoảng vài giờ. Ive thiên về cảm xúc và biểu cảm; Cook điềm tĩnh, lạnh lùng.
Woz cần tìm ra mã nguồn cho riêng mình, ông ấy không thể tận dụng nguồn tài nguyên của Apple, chúng tôi không thể đối xử ngoại lệ với ông ấy". Jobs phản đối kịch liệt. “Chúng tôi đã trao cho các anh thứ quan trọng nhất mà chúng tôi có thể trao gửi, đó chính là âm nhạc của chúng tôi.
Bono cũng phải suy nghĩ lại. ” Cửa trước, cầu thang chính và các hành lang đều dẫn đến hội trường trung tâm, quán café và các bảng thông báo đều ở đó, các phòng họp với cửa sổ đều nhìn xuống hội trường với sáu trăm ghế ngồi như trong rạp hát và hai phòng chiếu nhỏ hơn, tất cả đều quy tụ về hội trường. Những ngày đó cũng trôi qua.
Chúng ta hãy đặt cược vào nó, sau đó tìm cách biến nó thành sự thật. “Steve đã quyết định đây là lần ra mắt lớn của chúng tôi,” Wozniak nói. “Gasseé là một trong số ít những người mà trong đời mình tôi có thể nói là thực sự xấu xa,” Jobs sau này nhấn mạnh, một cách thiếu công bằng.
Cái tên mà Jobs chọn cho dòng máy này có thể khiến cho ngay cả một vị bác sĩ tâm thần học trong trang thái mệt mỏi nhất cũng phải ngạc nhiên và đọc đi đọc lại để kiểm chứng. “Mùi cơ thể hay hành động kỳ quái của Jobs không phải là vấn đề với tôi. Cho dù không hề kiếm được lợi lộc nào từ các quyền chọn, chí ít ông cũng được tận hưởng chiếc phi cơ.