"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. Anh phải viết và đánh giá các bản báo cáo, phải đọc những bản thông cáo và tạp chí chuyên ngành; phải luôn có mặt tại những cuộc họp quan trọng. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định".
Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi.
- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ.
- Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. Jones luôn đến công ty sau khi đã dùng xong bữa sáng và lúc nào cũng về nhà đúng giờ để quây quần cùng gia đình bên bữa tối trong căn nhà ấm cúng của mình. Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào.
- James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.
James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không.
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. - Đây là những thắc mắc của tôi. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.