Hai bên dè chừng nhau. Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi. Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt.
Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối. Chào chị, em cảm ơn, đi ra. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.
Và vì thế, nó mạnh hơn. - Tôi rất mừng vì điều ấy. Hy vọng bạn chưa chết trước khi viết tiếp đoạn này.
Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế. Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%. Viết là một lao động kỳ diệu.
Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm. Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ. Con nó thì sinh ra trong đó.
Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê.
Xã hội loài người thì phải như thế. Đang định đứng lên đi ăn. Và bạn biết sẽ không ai biết đó là tiếng THÔI mà bạn đã rống lên vừa bực bội vừa ai oán vừa chán nản.
Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Cháu mai sau là chúa sợ vợ. Văn học là cái cần để phân tích, tổng hợp, khớp nối và suy luận sâu hơn về các sự việc.
Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi. Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh. Nhưng với mẹ, tôi cho mình cái quyền đó.
Nhưng đó không phải là cái bạn muốn. Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.