Hiếm người thấy đỏ mặt. Hoặc biết nhưng không rõ. Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc.
- Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn. Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình. Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt.
Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy. Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu. Ngoan ngoãn như một chú thỏ.
Mà thản bởi vì lòng cần thản. Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức. Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.
Không hút là không hút. Dù biết là tạm thời thôi. Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày.
Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác. Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh. Nhưng lại ý nói về sự bỏ học để theo con đường mình chọn của tôi.
Có quyền chọn lựa giữa sống thiện và ác. Là tỉ mẩn, là ào ào. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.
Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn. Chuông điện thoại reo. Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…
Đừng ví ta với sự chung chung của số đông. Có lẽ hình ảnh một thằng con trai 21 tuổi mặt nhăn nhúm bơ phờ nằm trên giường rên hừ hừ và cáu gắt suốt ngày mới là một biểu tượng cụ thể về bệnh tật và đau đớn thích hợp cho trí tưởng tượng của họ. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản.
Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực. Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài. Tôi đèo mẹ đi, cố tình lắc lư xe cho mẹ thấy là tôi bực bội.