Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau. Chúng ta quên toàn bộ câu chuyện này đi và chúng em không bao giờ tái phạm nữa, được không thưa thầy? Ở công việc nào cũng vậy, nói chuyện với ông chủ rất có ích.
Đừng bao giờ quá phụ thuộc vào tờ giấy đến mức không ngoái nhìn khán giả. Benny không hiểu gì cả: Cười cái gì chứ? Tại sao tớ phải cười? Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới!
Trái ngược lại, một trong những bài nói ngắn nhất và khiến mọi người nhớ nhất là của tổng thống John F. Chớ nên e dè và căng thẳng quá. Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo.
Rồi ông liếc xuống bàn, vô tình thấy dòng chữ: Kings Wholesale Liquors trên một cuốn sách quảng cáo, Marshall reo lên: A ha, Larry King! Anh nghĩ thế nào? Nhưng người khách làm tôi bất ngờ nhất, không ai khác hơn là Robert Mitchum. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói.
Có thể vì họ không muốn vội vàng bị trói buộc với một điều gì đó. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. Có rất nhiều cách để luyện kỹ năng nói.
Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi: Sự chuẩn bị chu đáo này chắc chắn giúp bạn thành công. Nếu kể về việc bạn đã tức điên lên như thế nào khi người nhân viên ở ga xe lửa không chịu giúp bạn chỉ vì anh ta đã hết ca làm, anh ta còn bảo bạn hãy chờ người khác giúp, tức là bạn đang châm ngòi cho một cuộc trò chuyện có nguy cơ… không bao giờ kết thúc.
Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty. Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu.
Không biết lúc đó anh ấy có điều gì bực bội hay phiền muộn, không hiểu anh ấy có thích chương trình này hay không? Anh ta đã ăn tối hay chưa? Tóm lại là tôi không thể đoán được lý do là gì mà sự thể lại ra thế này: Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được. Bạn nên nhớ rằng sự chăm chú lắng nghe sẽ giúp bạn có thể phản ứng lại tức thì những gì người khác nói.
Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!. Bộ não của chúng ta có năng suất rất tuyệt diệu nếu biết cách khai thác sử dụng nó. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra.
Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.