chúng tôi đặt thêm một tờ 5 đô la khác xuống đường và chờ. Tôi không bao giờ có ý định chuyển lĩnh vực chuyên môn, nhưng tôi cũng nộp đơn và được chấp nhận vào vị trí đó. tôi chào anh và anh hỏi thăm tôi dạo này thế nào rồi.
Trước hết, hãy tìm một căn phòng hay một chốn yên tĩnh. Bây giờ, trên đầu một trang giấy khác trong nhật ký may mắn, hãy viết đầu đề: “ những lân tôi không chịu nghe theo trực giác của mình mà đến giờ tôi vẫn còn hối tiếc” Lee không muốn, nhưng cảm thấy là mình phải đi.
Họ không nhớ một cách ý thức rằng mình đã nhìn thấy những đường nét ấy rồi, nhưng vì lý do gì đó họ chỉ đơn giản là thích chúng hơn mà thôi. hãy lập danh sách đó càng dài càng tốt. Người may mắn ra những quyết định dựa vào linh cảm và trực giác của minh.
Trong hồi ký của mình, Truman viết: “sự nổi tiếng và hào quang chỉ là một phần của những yếu tố làm nên chiến thắng trong các cuộc tranh cử. vậy nên, vận xui nhỏ của nó lại hóa ra là may. nhưng một lỗi in ấn đã khiến cho hơn 30000 cùng chiếm được một giải như nhau, và vì vậy mà mỗi người đâm đơn kiện chỉ được chia vài đô la.
trong thực tế, tất cả là do cơ chế hoạt động tuyệt diệu của trí não vô thức. tôi đúng là kẻ mà hễ tìm thấy món gì ưa thích, là y như rằng, cửa hàng không có kích cỡ đúng với mình, hoặc thứ mình chọn đã bị rách”. Người thì nói họ chọn hoa văn này vì chúng mang lại cảm giác thẩm mỹ dễ chịu hơn, người khác lại bảo đơn giản là họ “cảm thấy” đúng.
Hãy xem trường hợp của Susan và Lynne. Bạn có thể không được thăng chức, nhưng điều đó có ảnh hưởng đến những mặt quan trọng khác trong đời bạn, như sức khỏe, và những mối quan hệ với người khác của bạn không? Bạn bị mất bóp và mất luôn thẻ tín dụng, nhưng điều đó có thật sự là vấn đề rắc rối trong toàn bộ kế hoạch của cuộc đời bạn không? Tôi quan sát nhiều khía cạnh khác nhau trong cách thức ra quyết định của người may mắn và người không may: họ đánh giá các chứng cứ như thế nào, họ nghĩ về những giải pháp khác nhau ra sao, họ chọn giải pháp này hay loại bỏ giải pháp kia theo tiêu chí gi.
các nhà nghiên cứu kết luận nguy cơ chết do bệnh tim đặc biệt cao vào thời điểm bị đè nén cảm xúc tâm lý. Đồng thời nhớ áp dụng cử chỉ điệu bộ mở. Tiếng gió đùa trên lá.
tôi xuất hiện chẳng có gì ấn tượng. Chẳng hạn, “bạn thích Tolken không?” là câu hỏi đóng, trong khi “bạn nghĩ gì về Tolken” là câu hỏi mở Dick bỏ cô đi theo người khác.
Như Joe nói: “ta tham dự để chiến thằng”. Tất cả họ cũng bận rộn tìm hình để đếm. Cùng nhau, họ hợp thành một cộng đồng mấy trăm nam giới và phụ nữ khác thường.
vào nhà, cô gọi cảnh sát và thông báo vụ việc vừa mới xảy ra. Nhiều năm rồi tôi ghi chép những biến cố vào sổ, ráng chờ xem khi nào thì dòng nước sẽ xoay chiều. Một tối, cô đạp xe về nhà muộn, vừa tới ngõ hẻm, thình lính một chiếc xe hơi không đèn pha từ trong bóng tối lao thẳng về phía cô.