- Nhưng làm thế nào anh chắc chắn tôi sẽ có được một cây đàn như thế, vì hai chúng ta hiện đang nghèo khổ không khác gì những nô lệ của nhà vua? – Kobbi hỏi. hãy trả tiền cho chính cháu trước tiên. - Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng.
Những phương cách làm giàu này vẫn còn giá trị hữu ích đối với giới kinh doanh, buôn bán ngày nay. Việc cho vay rất dễ dàng, nhưng nếu cho vay không khôn ngoan thì rất khó đòi lại. - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả.
Vậy hãy nói cho chúng tôi biết, ông đã chống lại tính ù lì của mình Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản. Người bạn mua gia súc của chúng ta cũng vậy, đáng lẽ anh ta có thể thu được một khoản lợi nhuận rất lớn nếu thực hiện ngay việc mua bầy cừu.
- Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon. Tarkad, con trai của ông Azure, chắc hẳn cũng đã nghĩ như thế. Cháu sẽ không mất tiền khi đi xin lời khuyên, nhưng cháu phải chú ý để nhận lấy những lời khuyên có giá trị nhất.
Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được. Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. Theo những dấu tích để lại, các nhà khoa học cho biết, các con kênh, các đường mương rất lớn, hơn mười con ngựa có thể chạy hàng ngang dưới lòng kênh.
Bởi vì, nếu các bạn nắm chắc được ý nghĩa và vận dụng nó thật tốt thì chẳng bao lâu sau các bạn sẽ kiếm được nhiều vàng. Rodan xúc động cám ơn những lời khuyên tận tình của Mathon rồi ra về. - Người phụ trách đáp.
Vàng luôn luôn trung thành và đem lại lợi nhuận cho những người chủ thận trọng đầu tư theo lời khuyên của những người khôn ngoan. Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ một đoàn thương nhân tốt bụng, anh ta mới trở về nhà được. - Có nhiều người vay tiền làm được như thế không, anh Mathon? – Rodan hỏi lại.
– Tôi cứ tưởng tốt nhất là có được mọi thứ mà không cần phải làm lụng gì cả chứ! Hãy nhìn Zabado này, nếu chúng ta bị bán vào đấy để làm những công việc nặng nhọc như xây tường thành kia, thì tôi sẽ đi lấy nước hay làm một việc dễ dàng nào đó. Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói.
- Anh Mathon à! Anh hãy làm ơn nói rõ cho tôi nghe về trường hợp này đi. - Anh là một người may mắn do được ông Algamish xem như là một người thừa kế của ông ta. Sau một thời gian, quả thật công trình ấy đã mang lại lợi nhuận rất lớn và mỗi người tham gia vào kế hoạch đó đã thu được một khoản tiền gấp mười mấy lần số tiền vốn bỏ ra.
Ông nghĩ đã tới lúc mình cần nghĩ cách làm thế nào để có thể kiếm ra tiền và chuộc lại sự tự do cho mình. Vợ tôi đau đớn và tủi nhục nên bỏ về nhà cha ruột cô ấy. Do vậy, không chỉ số tiền vốn sinh lời, mà ngay cả số tiền lãi cũng đã thu về cho tôi một khoản không nhỏ.