Người nghèo không tin rằng họ xứng đáng có chiếc bánh ngọt, nên họ gọi một chiếc bánh rán rỗng ruột rồi cứ nhìn vào lỗ thủng đó mà thắc mắc tại sao họ “không có gì”. Yếu tố thú vị tiếp theo trong đoạn văn của Conwell là nhiều người trong chúng ta bị tiêm nhiễm ý nghĩ rằng bạn không thể vừa giàu có vừa trung thực, hoặc vừa giàu có vừa thánh thiện. Ví dụ: 1 triệu đô-la b.
Cô nghĩ ngay đến việc mua một căn nhà mới. Tôi tin rằng đó chính là tự do thật sự. Tuy nhiên, đôi khi sự “lựa chọn đúng” đó có vẻ như không phải là một lựa chọn thành công.
chóng kiếm lại số tiền ấy. Tôi nhìn vấn đề thế này: Có hơn 6,3 tỷ người trên trái đất và tại sao tôi lại cứ phải cột mình vào một người tiêu cực? Hoặc họ “ngoi lên”, hoặc tôi đi tới! Tất nhiên, trừ khi bạn chủ động can thiệp và điều chỉnh các “hồ sơ tài chính” trong trí óc mình.
“Tôi là người luôn biết đón nhận. Mỗi công trình cần một khoản đầu tư khổng lồ. Như vậy, có nghĩa là bạn phải sẵn sàng chơi lớn.
” “Tôi có thể bị cướp. Tôi xin nhấn mạnh lần nữa: Tiền rất quan trọng! Thật lố bịch khi ai đó khẳng định rằng tiền bạc không quan trọng bằng bất kỳ thứ gì khác trong cuộc sống. Thế là tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Phần lớn mọi người bỏ ra năng lượng lao động và thu về năng lượng tiền bạc. Trong suốt khóa học, bạn sẽ có nhiều cơ hội lãnh đạo nhóm của mình giải quyết 15 bài tập tình huống thử thách khác nhau, đồng thời nhận được những đánh giá và phản hồi từ những thành viên còn lại. Trong một buổi tối dạy ở Seattle, tôi đã giới thiệu cho mọi người biết về chương trình ba ngày Tư Duy Triệu Phú sẽ được tổ chức ở Vancouver.
Tức là họ nghiên cứu, phân tích và cân nhắc mọi chi tiết liên quan rồi sau đó mới quyết định căn cứ vào những thông tin có kiểm chứng và những sự việc cụ thể. Giờ đây, nhờ đã tập luyện cách suy nghĩ “cả hai”, tôi sẽ tiến hành cuộc thảo luận này với một tâm thế hoàn toàn cởi mở để tìm ra tình huống “lưỡng toàn kỳ mỹ”, nghĩa là tôi không phải trả thêm tiền và anh ta cũng cảm thấy hài lòng với cách dàn xếp mà cả hai bên đều nhất trí. Giờ thì Natalie hiểu rằng cô không cần phải tằn tiện như cha mẹ cô để có một cuộc sống thoải mái, nhưng cô cũng nhận thức được rằng nếu cô cứ tiếp tục chi tiêu một cách vô thức, cô sẽ không bao giờ được tự do về tài chính.
Thực tế này sẽ không quan trọng nếu họ cảm thấy mình hạnh phúc. Họ muốn nghe để biết thông tin về các khóa học khác và để nhận được giá ưu đãi. Họ không bằng lòng với bất cứ hình thức quảng bá nào, bất chấp những lợi ích mà chúng có thể mang đến cho họ.
Tại sao vậy? Bởi con người là một thể thống nhất. Thật là phí biết bao thời gian, biết bao công sức học hành và bao kiến thức gom nhặt được!”. Người giàu chọn “cân bằng”.
Họ càng tiêu cực thì bạn lại càng có nhiều lời nhắc nhở về kết quả tệ hại của lối sống tiêu cực. Trong khi đó, người nghèo chỉ nghĩ đến chuyện trước mắt và lái cuộc đời mình theo những thỏa mãn tức thời. Trong cuốn sách nổi tiếng “Nhà Triệu Phú Một Phút” (The One Minute Millionaire), những người bạn tốt của tôi là Mark Victor Hansen và Robert Allen đã trích dẫn câu chuyện bất hủ của Russell H.