Như tôi đã đề cập trước đây, “gieo” là nguyên nhân . Khi gặp khó khăn và thất vọng,ta cảm thấy hết sức cay đắng . Năm 1952, ông thành lập daonh nghiệp xuất nhập khẩu và sản xuất xà bông ở Jakarta và sau đó mở rộng hoạt động sang ngành dệt và ngân hàng.
“Ông là một nỗi ô nhục”. Huang Naihui sinh năm 1964 ở Đài Bắc, Đài Loan, là con cả trong một gia đình rât giàu có. Tác giả, nhà hùng biện và nhà chính trị đã dẫn dắt nước Anh từ bờ vực của thất bại đến chiến thắng vinh quang khi làm thủ tướng trong chiến tranh thế giới thứ 2.
Cô quẳng đôi giày múa ba lê vào trong kho và không bao giờ mang chúng nữa. Lúc 12 tuổi, được sự cho phép của cha mẹ, ông quyết định di cư đến Cehu và sau đó đến Manila, Philipipines. Khi Coring học lớp 3 thì sạp hàng của gia đình phải đóng cửa vì buôn bán ế ẩm trrong tình hình khủng hoảng kinh tế năm 1930.
Bản án của ông được giảm xuống thành tù chung thân và sau đó ông được đưa lên máy bay sang Mỹ. Kết quả là chúng ta đã tự đánh mất sự năng động và tinh thần mạo hiểm của mình . Vận may đã đến với anh năm 1978 với bộ phim "Con rắn dưới bóng đại bàng "(Snake in the Eagle's shadow).
Nếu không có khó khăn sẽ không có thành công nào ;nếu không có mục đích để đấu tranh chúng ta sẽ không dành được gì cả . Tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình sao thế nhỉ?” Nhưng không phải vậy.
Không một lời nguyền rủa nào có thể thay đổi được điều đó. “Cứ mỗi thành công kiểu Bill Gates ở Mỹ, lại có đến 5000 thất bại. Chẳng mấy chốc bạn sẽ nhận ra rằng dù tình thế bên ngoài của bạn ra sao, nó cũng bắt đâu thay đổ dần dần theo hướng bạn đã hình dung trong tâm trí mình.
Khi có nó, ta bắt đầu e sợ vì lúc này ta đã có cái để mà mất. Chúng ta cũng đã biết câu chuyện về những vận động viên đã kết thúc sự nghiệp sớm hay bi thương tật vĩnh viễn vì họ đã tự buộc mình lờ đi cảm giác đau đớn hoặc bị ép mình dùng quá nhiều thuốc để chặn đứng cơn đau. Việc này làm ong của bà rất tức giận và thế là bà bị gia đình từ bỏ.
“Bí mật về sự cao quý của Gandhi không nằm ở sự thiếu vắng các nhược điểm và sự thất bại mà là sự đấu tranh không ngừng nghỉ và sự toàn tâm toàn ý cho các vấn đề nhân loại. Cô bé là nguồn sống của bà. Ngày này qua ngày khác câu nói đó vẫn còn vang vọng trong kí ức tôi.
Tôi có thể cảm nhận được sự đau đớn trong trái tim. Nhưng không có gì đáng sợ cả bởi vì đó là một phần của quá trình tiến hóa và phát triển. Thậm chí một số người còn cố đánh đuổi ông .
Nhưng đó chính là xã hội ta đang sống. đã bất chấp lời khuyên của những người thân, trở về quê nhà. Nhưng đó là một trong những kinh nghiệm sống.