Làm sao họ biết điều này? Vì tôi luôn giới thiệu xuất xứ của mình với họ. Thời tiết không khá lên nhưng thang máy đã hoạt động lại. Trong một chương trình truyền hình ở Florida, tôi đã trò chuyện với một vị khách mời đặc biệt.
Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn. Cách đây mười phút người ta đã đặt cho tôi một cái tên mới. Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối.
Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?. Tôi thích cái nghề này lắm! Tôi đã luyện tập suốt tuần rồi. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt.
Tôi xin chịu trách nhiệm. Mickey nhoài người lại gần cái micro trên bàn và nói: Ý kiến của tôi cũng giống như ý kiến của ông Stengel thưa ngài nghị sĩ. Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm!
Don Rickles là một chàng trai khoái chọc cười trên sân khấu cũng như ở các bàn tiệc. Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng. Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai.
Bởi nếu không có sự hưởng ứng từ đối phương thì dù cố gắng cuộc trò chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả. Lời khuyên tốt nhất là: tìm một người khác để trò chuyện. Giả sử là khán giả của họ, bạn sẽ nghĩ gì?
Quan điểm của ông có cơ sở dựa trên những nghiên cứu khoa học lẫn những suy nghĩ sâu sắc. Có thể bạn hơi liều khi khen một nữ đồng nghiệp trong cơ quan rằng: Cô trông thật tuyệt vời khi mặc chiếc áo này! hay Chiếc váy này làm cho cô thật lộng lẫy!. Các bậc cha mẹ quan niệm rằng con gái của họ không được phép gọi cho bọn con trai mà phải đợi phe kia gọi trước mới phải đạo.
Câu chuyện sẽ được tiếp nối sống động hơn. Khi thực hiện một chương trình phỏng vấn trên đài, tất nhiên tôi phải chuẩn bị trước một cẩm nang để hỏi. Sau đó là lời giới thiệu làm tôi muốn thót tim: Và bây giờ, người sẽ nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ, xin trân trọng giới thiệu, Larry King!
By all the stars above you. Mỗi sáng thức dậy tôi đều tự nhủ rằng nói hay chưa đủ mà còn phải biết lắng nghe. Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả.
Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp. Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?.